Một Bước Vô Tình

Ánh mắt ấy đã vĩnh viễn khép rồi, chỉ còn bóng đêm
Nến cũng đã tắt, mơ ước đã lạnh
Đền đài ngày nào, nay đã điêu tàn còn sương khói thôi
Tíc tắc tíc tăc, thời gian xóa nhòa.

Một thời ấu thơ nô đùa bên nhau
Nào ngờ lớn khôn sẽ làm nhau đau
Đời người có vui, vui [F]được [G]bao lâu
Một nhịp mõ đưa chân người về đâu?

Khúc hát ấy đã theo tháng năm chìm, vào tɾong [Am]lãng quên
Nhưng dư âm xưa như vẫn vang vọng
Vẫn nhớ những lúc gió sớm tɾong [Am]lành, vờn bay tóc ai
Môi hôn môi hôn giờ xa lắm ɾồi.

Một thời ấu thơ nô đùa bên nhau
Nào ngờ lớn khôn sẽ làm nhau đau
Đời người có vui, vui [F]được [G]bao lâu
Một nhịp mõ đưa chân người về đâu?

Một bước đi tìm, một [Em]bước đắm chìm
Một bước về đâu?
Một bước vô tình, một [Em]bước vô định
Một bước về đâu?

Một thời ấu thơ nô đùa bên nhau
Nào ngờ lớn khôn sẽ làm nhau đau
Đời người có vui, vui [F]được [G]bao lâu
Một nhịp mõ đưa chân người về đâu?

Một thời ấu thơ nô đùa bên nhau
Nào ngờ lớn khôn sẽ làm nhau đau
Đời người có vui, vui [F]được [G]bao lâu
Một nhịp mõ đưa chân người về đâu?
Một Bước Vô Tình
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP